Abe Sada: Lời Thú Tội Của Geisha Hoang Dâm Nhất Nhật Bản

Abe Sada (阿部 定) sinh ngày 28/5 năm 1905 và mất đâu đó sau năm 1971. Bà là một geisha, người hầu và gái mại dâm từng làm trong các nhà thổ trong các giai đoạn Minh Trị, Đại Chính và Chiêu Hòa. Scandal nổi tiếng năm 1936 được có tên gọi "Vụ Án Abe Sada" đã khiến cả Nhật Bản rúng động vì tình tiết vụ việc. Sada đã giết chính người tình của mình là Ishida Kichizo (石田 吉蔵) và cắt đứt dương vật và tinh hoàn của ông để làm "kỷ vật". Câu chuyện sau đó đã trở thành cảm hứng cho nhiều nhà làm phim, mangaka và tiểu thuyết gia cũng như những phân tích tâm lý đến từ các nhà chuyên gia, triết gia và nhà tâm lý học cả trong và ngoài nước.


1) Tuổi Thơ và Hoàn Cảnh Gia Đình

Dòng họ Abe là một gia đình thuộc tầng lớp trung lưu và làm chiếu tatami ở khu phố Kanda, Tokyo. Người cha Abe Shigeyoshi được nhận vào gia đình Abe để giúp đỡ công việc kinh doanh và ông cũng là người thừa hưởng gia tài. Ông Shigeyoshi được cảnh sát mô tả là "một người đàn ông trung thực và chính trực", không có tật xấu hay bất kỳ hành vi phạm pháp nào. Người mẹ Abe Katsu cũng được ghi nhận tương tự.

Nhưng người anh trai Abe Shintaro lại là một kẻ trăng hoa và sau khi kết hôn, ông đã bỏ trốn bằng tiền của cha mẹ mình. Còn chị thứ Abe Teruko cũng nhiều người tình như Shintaro. Người cha đã gửi Teruko đến làm việc trong một nhà thổ, đây không phải là một cách trừng phạt cho tội quan hệ tình dục bừa bãi ở phụ nữ ở Nhật Bản, mặc dù lúc sau ông đã mau chuộc cô. Quá khứ trăng hoa của Abe Teruko không bị xem là quá hư hỏng để đi lấy chồng vào thời gian đó, đặc biệt là với tầng lớp của gia đình Abe.

Còn Sada sinh năm 1905, là người con thứ 7 trong 8 anh chị em. Bất hạnh thay, chỉ 4 trong số 8 người con sống được qua tuổi trưởng thành và bà trở thành con út. Mẹ của Sada vô cùng chiều chuộng con gái nhỏ nên cho phép Sada tự do làm bất cứ điều gì mình muốn. Bà đã khuyến khích cô tham gia các lớp học ca hát và chơi shamisen, cả hai hoạt động này vào thời điểm đó thường liên quan nhiều đến nghề geisha và gái mại dâm hơn là nghệ thuật cổ điển.

Geisha được coi là những người nổi tiếng và quyến rũ vào thời điểm đó, và bản thân Sada đã theo đuổi hình tượng này bằng cách bỏ ngang các lớp học âm nhạc của mình để học các trang điểm sành điệu.

2) Tuổi Niên Thiếu Và Bước Chân Vào Nghề GeishaDo được cưng chiều từ sớm nên Sada trở thành một thiếu niên nổi loạn khi đến tuổi dậy thì. Và cha mẹ cũng như anh chị càng trở nên bức xúc hơn, thành ra cô thường bị đuổi ra khỏi nhà một mình, rồi sớm giao du với một nhóm thanh thiếu niên nổi loạn tương tự. Cô bắt đầu có những mối quan hệ thể xác với những chàng trai cô tiếp xúc. Vào năm 14 tuổi (có tài liệu ghi 15), trong một lần đi chơi với nhóm này, Sada đã bị một người dân địa phương cưỡng hiếp. Cha mẹ cô ban đầu bảo vệ và ủng hộ Sada, nhưng cô đã trở thành một thiếu niên cứng đầu.

Năm 17 tuổi, cô trở nên vô trách nhiệm và không kiểm soát được, cha mẹ cô đã bán cô đến một nhà geisha ở Yokohama vào năm 1922, với hy vọng tìm được cho Sada một vị trí và định hướng trong xã hội. Chị cả Abe Toku đã làm chứng rằng Sada muốn trở thành một geisha. Tuy nhiên, chính Sada tuyên bố rằng cha cô đã biến cô thành một geisha như là sự trừng phạt cho sự lăng nhăng của cô.

Nhưng thế giới Geisha không hề xa hoa như cách mà Sada từng mơ mộng. Vì bấy giờ, đây là một xã hội có hệ thống đẳng cấp. Để trở thành một ngôi sao Geisha thực thụ thì họ cần phải học nghề từ lúc còn nhỏ với nhiều năm đào tạo, nghiên cứu nghệ thuật và âm nhạc. Do Sada đã bỏ ngang lớp nên cô bị đẩy xuống tầng lớp thấp nhất là gái điếm. Cô phục vụ tình dục suốt 5 năm và bị mắc bệnh giang mai. Vì phải trải qua những bài kiểm tra sức khỏe thường xuyên nên Sada quyết định chuyển sang làm gái điếm hợp pháp với thu nhập cao hơn.

3) Người Tình Đầu Tiên Kasahara Kinnosuke

Vào cuối những năm 1920, Sada bắt đầu làm việc ở quận nhà thổ Tobita nổi tiếng ở tỉnh Osaka. Không chỉ mức lương cao hơn so với geisha, cũng như được tiếp cận chăm sóc y tế tốt hơn. Cô làm việc ở đây nhiều năm và nổi tiếng là kẻ gây rối chuyên ăn cắp tiền của khách hàng cũng như nhiều lần trốn khỏi nhà thổ, nhưng sớm bị hệ thống luật pháp chặt chẽ của ngành mại dâm xử lý.

Sau hai năm, cuối cùng Sada đã thoát khỏi hệ thống mại dâm và bắt đầu làm công việc phục vụ bàn. Tuy nhiên, do không hài lòng với thu nhập, cô sớm trở lại làm gái mại dâm không có giấy phép ở các nhà thổ "chui" ở Osaka vào năm 1932. Trong thời gian này, mẹ cô qua đời vào năm 1933 và Sada phải tới Tokyo để thăm cha và viếng mộ của mẹ. Đúng một năm sau khi mẹ mất, cha cô cũng mắc bệnh nặng vào đầu năm 1934 Sada đã chăm ông được đúng 10 ngày rồi ông qua đời. Trong thời gian này, cô cũng bắt đầu bước vào thị trường mại dâm ở Tokyo và lần đầu tiên trở thành tình nhân.

Vào tháng 10 năm 1934, Sada bị bắt trong một cuộc đột kích của cảnh sát vào nhà thổ "chui" mà cô đang làm việc tại thời điểm đó. Nhưng may mắn được Kasahara Kinnosuke, một người bạn có mối quan hệ tốt với chủ nhà thổ, đã sắp xếp cho cô được thả ra. Đơn giản vì ông bị thu hút bởi Sada và biết cô không có nợ nần, nên hai bên đã đồng ý mối quan hệ tình nhân sau đó. Kinnosuke cũng xây một ngôi nhà cho Sada vào tháng 12 và trợ cấp cho cô.

Sau này Kinnosuke đã khai với cảnh sát rằng: 

"Cô ta rất táo bạo, một con người vô cùng sung sức. Mặc dù tôi đã mệt lừ, nhưng cô ấy còn làm tôi kinh ngạc hơn. Hai, ba, hay bốn hiệp một đêm thì mới đủ để làm cho cô ấy hài lòng. Còn nếu không đạt đủ tiêu chuẩn, tôi sẽ phải chạm vùng kín cả đêm mới chịu... Lúc đầu thì thật tuyệt, nhưng sau một vài tuần tôi đã hơi kiệt sức."

Khi Sada đề nghị ông bỏ vợ để cưới cô, ông đã từ chối. Sau đó, cô yêu cầu cho phép cô kiếm tình nhân khác cũng bị ông từ chối. Kết quả là mối quan hệ của họ kết thúc và Abe đã rời đến Nagoya. Ông cũng cũng tức giận nhấn mạnh thêm trong lời khai: 

"Cô ta là một con ả xấu xa, một con đĩ điếm thật sự. Những gì cô ta làm cho thấy rõ rằng đó là một con đàn bà mà đàn ông nên khiếp sợ."

Về phía Sada, cô cũng khai báo rằng mối quan hệ của cả hai là cô đã bị lạm dụng, 

"Anh ta không bao giờ yêu tôi và đối xử với tôi như một con thú. Đúng là kiểu đàn ông thối tha sẽ luôn cầu xin mỗi khi tôi đề nghị chúng ta nên chia tay."

4) Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh Với Ishida Kichizo


Năm 1935, vì cần làm việc sau khi chia tay với Kasahara và không muốn đi làm gái điếm nữa, Sada bắt đầu làm việc tại một nhà hàng ở Nagoya. Ở đó, cô đã gặp Omiya Goro, một giáo sư, chính trị gia sắp gặp thời và là tình nhân thứ 2. Ông trả tiền để cô quay trở lại Tokyo, và trong khi hai người là tình nhân, Goro tỏ ra là người cố vấn cho Sada hơn bằng việc gợi ý rằng cô nên sở hữu một nhà hàng để đảm bảo độc lập tài chính. Nên Goro đã cho cô học việc tại nhà hàng Yoshidaya, một nơi cao cấp ở Tokyo vào đầu năm 1936. Chủ sở hữu không ai khác chính là Ishida Kichizo.
Related image
Hình ảnh Abe Sada và Kichizo Ishida trên báo sau khi vụ án xảy ra.
Một tờ khác để thêm hình nơi xảy ra vụ án
Kichizo cũng là một người trăng hoa và nhiều lần ngoại tình, ông đã cho phép vợ quyền hạng phần lớn trong nhà hàng để có thể tự do làm theo ý mình. Chẳng mấy chốc, anh quyết định muốn Sada Abe làm người yêu tiếp theo. Không lâu sau khi Sada bắt đầu làm việc tại Yoshidaya, Kichizo bắt đầu có những bước tiến đáng yêu đối với cô. Goro biết điều này, nhưng ông cũng chưa bao giờ thỏa mãn được Sada, nên đã nhường lại cho Kichizo không lâu sau đó. 

Vào giữa tháng 4, Kichizo và Sada đã bắt đầu mối quan hệ thể xác ở ngay trong nhà hàng khi một geisha của nhà hàng đang phần đệm một bản ballad lãng mạn. Vào ngày 23 tháng 4 năm 1936, Sada và Kichizo sắp xếp trước một buổi hẹn tại một quán trà (còn được gọi là "machiai" = khách sạn tình yêu) ở khu phố Shibuya. Ban đầu chỉ định làm "vài nháy", nhưng kết quả là 4 đêm liên tiếp ở trên giường. Đến đêm 27, họ chuyển đến một quán trà khác ở khu phố xa hơn để tiếp tục uống rượu và quan hệ tình dục. Cuối cùng là khu phố Ogu và Kichizo thực sự trở lại nhà hàng của mình vào sáng ngày 8 tháng 5 năm 1936, sau khi vắng mặt khoảng hai tuần.

"Thật khó để nói chính xác những mặt tốt của Ishida. Nhưng không thể chê bất cứ điều gì về ngoại hình, thái độ, kỹ năng của anh ấy khi là một tình nhân, và cách anh ấy bày tỏ cảm xúc của mình. Tôi chưa bao giờ gặp một người đàn ông nào quyến rũ đến vậy."

5) Vụ án Abe Sada 

Sau cuộc gặp gỡ kéo dài hai tuần của họ kết thúc, Sada trở nên kích động và bắt đầu uống quá mức. Nhờ Kichizo, cô ấy đã biết đến tình yêu đích thực lần đầu tiên trong đời, và ý nghĩ việc Kichizo phải trở về với vợ khiến Sada vô cùng ghen tị. Chỉ hơn một tuần trước khi án mạng xảy ra, Sada bắt đầu suy nghĩ về vụ giết người của mình. Vào ngày 9 tháng 5 năm 1936, cô có ý tưởng giết người sau khi tham dự một vở kịch có nội dung một geisha tấn công người yêu của mình bằng một con dao lớn, sau đó cô quyết định đe dọa Kichizo bằng một con dao trong cuộc ân ái tiếp theo. 

Vào ngày 11 tháng 5, Sada cầm đồ một số quần áo của cô và dùng tiền để mua một con dao làm bếp. Cô mô tả cuộc gặp gỡ với Ishida tối hôm đó, "Tôi rút con dao làm bếp ra khỏi túi và đe dọa anh ta như đã làm trong vở kịch mà tôi đã xem, 'Kichi, anh mặc bộ kimono đó chỉ để làm hài lòng một trong những 'khách hàng yêu thích' (ý nói người vợ) của anh. Đồ khốn, tôi sẽ giết anh vì tội đó.' Kichizo đã giật mình và rụt lại một chút, nhưng anh ta có vẻ thích thú với điều đó..."

Kichizo và Sada trở về Ogu, hiện trường vụ án sau đó. Trong lần làm tình này, cô đã đặt con dao vào gốc dương vật của Kichizo và nói rằng cô đảm bảo anh ta sẽ không bao giờ mua vui được với người phụ nữ khác. Kichizo đã cười nhạo. Trong hai đêm, Sada bắt đầu có trò bóp cổ và Kichizo bảo cô cứ tiếp tục, vì điều này làm tăng khoái cảm. Và Sada cũng để Kichizo làm điều tương tự.


Khách sạn nơi vụ án xảy ra
Vào tối ngày 16 tháng 5 năm 1936, Sada đã sử dụng chiếc khăn obi của mình để thắt cổ Kichizo khi đạt cực khoái và cả hai đều thích thú. Họ lặp lại điều này trong hai giờ nữa và Kichizo nghĩ rằng hành động này của Sada chỉ là để tăng độ cực khoái mà không biết động cơ thầm kín của cô ta. Khi Sada dừng lại, khuôn mặt của anh trở nên méo xệch và tím tái. Sau đó, Kichizo đã uống 30 viên thuốc an thần có tên Calmotin để cố gắng làm dịu cơn đau. Theo lời Sada, trước khi Kichizo ngủ gật có nhắc cô rằng:

"Em sẽ không quấn khăn quanh cổ anh và siết chặt một lần nữa trong khi anh đang ngủ chứ?... Nếu em định làm thế thì đừng dừng lại giữa chừng, vì sau đó anh sẽ thấy rất đau."

Câu nói này của Kichizo có thể cho thấy anh đã biết số phận của mình sau đó, nhưng Sada lúc bấy giờ không biết anh đang nói đùa hay thật vì những trò nhập vai của hai người.

Khoảng 2 giờ sáng ngày 18 tháng 5 năm 1936, khi Kichizo đang ngủ say, Sada quấn khăn hai vòng quanh cổ anh ta và siết chặt anh ta đến chết. Sau khi nằm với cơ thể của Ishida trong vài giờ, Sada cắt đứt bộ phận sinh dục của Kichizo bằng con dao bếp và bọc "kỷ vật" bằng bìa tạp chí. Với lượng máu chảy ra, Sada đã viết "Sada, Ishida no Kichi Futari-kiri" (Chúng ta, Sada và Ishida, mãi mãi bên nhau) lên đùi trái và một tấm ga trải giường. Rồi trên tay trái được cô khắc thêm tên kanji "Sada" của mình. Đến 8 giờ, Sada rời nhà trọ sau khi đã mặc đồ lót cho Kichizo và báo với nhân viên đừng làm phiền giấc ngủ của Kichizo.


Image result for sada abe family
Abe Sada bị bắt đưa về đồn cảnh sát Takanawa vào 20/5 năm 1936
Trong lời khai, Sada nói với cảnh sát: "Sau khi tôi giết Ishida, tôi cảm thấy hoàn toàn thoải mái, như thể một gánh nặng lớn đã được dỡ bỏ khỏi vai tôi, và những gì tôi cảm nhận được thật sự rõ ràng."

Sau khi rời nhà trọ, người đầu tiên Sada đi tìm là tình nhân cũ, Omiya Goro hiện đang là một chính trị gia. Cô liên tục xin lỗi ông, nhưng bấy giờ Goro nghĩ rằng cô đang xin lỗi vì đã yêu người khác. Sự thật rằng lời xin lỗi của Sada là do không thể bồi thường được thiệt hại  cho sự nghiệp chính trị của Goro mà cô biết rằng mối quan hệ của cả hai chắc chắn sẽ gây ảnh hưởng. Vào ngày 19 tháng 5 năm 1936, câu chuyện đã xuất hiện trên trang nhất các tờ báo. Sự nghiệp của Goro bị hủy hoại và cuộc sống của nhà Abe bị kiểm soát gắt gao từ thời điểm đó trở đi.

6) Nhật Bản Náo Loạn Sau Khi Abe Sada Bỏ Trốn

Sau khi cơ thể của Kichizo được phát hiện, một cuộc tìm kiếm lớn đã bắt đầu. Tội ác của cô đã gây ra sự hoảng loạn tột độ trên toàn quốc và rúng động trên các phương tiện truyền thông. Các anh chị em của Sada đã luôn bị chất vấn về hành vi của em gái mình. Một số tin đồn sai về nơi Sada đang lẩn trốn đã dẫn đến hoảng loạn, giẫm đạp và thậm chí là một vụ tắc đường ở Ginza. Sự việc bị làm quá đến mức được gọi là "Cơn hoảng loạn Abe Sada".

Trong khi cả Nhật Bản đang náo loạn và đúng một ngày sau vụ án chấn động xảy ra. Abe Sada chỉ đang đi mua sắm và coi phim ở Tokyo. Bằng một cái tên giả, cô thuê phòng trong một quán trọ ở Shinagawa vào ngày 20 tháng 5, rồi tận hưởng một buổi mát xa và uống ba chai bia. Sada dành cả ngày để viết những di thư cho Omiya Goro, cho Ishida Kichizo và cho một người bạn. Cô cùng từng thừa nhận là đã dùng dương vật của Kichizo để thủ dâm và blowjob nhưng không thành.

"Tôi cảm thấy gắn bó với dương vật của Kichizo và nghĩ rằng mình nên mở ra xem lại thì tôi mới có thể chết. Nên đã tháo tờ giấy bọc và nhìn chằm chằm vào dương vật và bìu của anh ấy. Sau đó, tôi đặt dương vật của anh ấy vào miệng và thậm chí cố gắng nhét nó vào bên trong mình... Dù cố gắng đến mấy thì điều đó cũng bất khả thi. Nên tôi quyết định rằng sẽ chạy trốn đến Osaka, ở lại với dương vật của Ishida trong suốt thời gian đó. Và tôi sẽ nhảy từ một vách đá trên núi Ikoma trong khi giữ chặt dương vật của anh."

Vào lúc 4 giờ chiều, các thám tử và cảnh sát nghi ngờ tên giả mà Sada đã đăng ký, nên đã đến phòng của cô. Họ đã ngjac nhiên khi Sada tỏ ra bình tĩnh lúc đột nhập vào phòng, "Đừng có bất lịch sự! Các ông đang tìm Abe Sada phải không? À, đó là tôi. Tôi là Abe Sada." Khi cảnh sát tỏ ra không bị thuyết phục, cô đành cho họ xem bộ phận sinh dục của Kichizo để làm bằng chứng.

7) Phiên Tòa Của Abe Sada

Abe đã bị bắt và thẩm vấn trong tám phiên. 

Ngày đầu tiên của phiên tòa xét xử là ngày 25 tháng 11 năm 1936 và một đám đông đã tập trung để tham dự ngay từ 5 giờ sáng. Thẩm phán của phiên tòa thừa nhận bị kích thích bởi một số chi tiết liên quan đến vụ án, nhưng đảm bảo rằng phiên tòa được tổ chức với mức độ nghiêm trọng nhất. Tuyên bố đầu tiên của Abe trước khi bắt đầu: 

"Điều tôi hối hận nhất về vụ việc này là tôi đã bị hiểu lầm là một tên biến thái... Chưa bao giờ có một người đàn ông nào trong đời tôi như Ishida. Có những người đàn ông tôi từng thích và cả những người tôi đã ngủ mà không nhận tiền, nhưng không ai khiến tôi có cảm giác mình muốn giết họ cả. "

Khi được hỏi tại sao cô ấy cắt đứt bộ phận sinh dục của Kichizo, Sada trả lời: "Bởi vì tôi không thể mang theo đầu hoặc cơ thể của anh ấy. Nên tôi muốn mang theo phần để  lại cho tôi những kỷ niệm rực rỡ nhất." Viên cảnh sát thẩm vấn đã bị công kích ngược lại bởi thái độ của Sada khi được hỏi tại sao cô ta đã giết Kichizo. 'Ngay lập tức cô ấy trở nên phấn khích và đôi mắt sáng rực một cách kỳ lạ.' Câu trả lời của cô ta là: "Tôi yêu anh ấy rất nhiều và muốn anh ấy là của mình. Nhưng vì chúng tôi không phải là vợ chồng, chừng nào anh ấy còn sống thì anh ấy vẫn có thể ôm ấp những người phụ nữ khác. Tôi hiểu rằng nếu tôi giết anh ta thì sẽ không còn người phụ nữ nào có thể chạm vào anh ta một lần nữa, vì vậy tôi đã giết anh ta... "

Vào ngày 21 tháng 12 năm 1936, Sada bị kết án giết người ở cấp độ hai và tội cắt xén một  phần thi thể. Mặc dù được tuyên án mười năm, trong khi Sada tuyên bố rằng cô ấy muốn án tử hình, nhưng thực tế chỉ bị kết án 5 năm tù. Sada được thả ra vào đúng 5 năm sau vụ giết người, ngày 17 tháng 5 năm 1941.


Một tấm ảnh chụp của Abe Sada năm 1951.
Trong việc tìm lời giải thích để phân biệt trường hợp của Abe Sada với hơn một chục trường hợp tương tự khác ở Nhật Bản, câu giải thích của William Johnston đã được nhiều người Nhật đồng tình. "Cô ấy đã giết không phải vì ghen tuông mà xuất phát từ tình yêu." Trong khi đó Mark Schreiber viết rằng vụ án của Abe Sada xảy ra vào thời điểm mà truyền thông Nhật Bản đang lưu tâm với những rắc rối chính trị và quân sự cực đoan, bao gồm cả sự cố "Ni-Ni-Roku" và cuộc chiến toàn diện ở Trung Quốc. Ông cho rằng một vụ bê bối tình dục giật gân như vậy được chào đón như là một sự giải thoát cho quốc gia khỏi các sự kiện đáng lo ngại thời đó. Vụ việc cũng được xếp vafp nhóm "ero-guro-nansensu" (Dâm dục-giật gân-vô lý) phổ biến vào thời điểm đó, và vụ án của Abe Sada là nổi tiếng nhất.

Sau khi các tình tiết về vụ án được công khai, những tin đồn bắt đầu lan truyền rằng dương vật của Kichizo có kích thước phi thường; tuy nhiên, viên cảnh sát đã thẩm vấn Sada đã phủ nhận điều này, nói rằng: "Của Ishida chỉ thuộc mức trung bình thôi. Abe nói với tôi," Kích thước không làm cho đàn ông điêu luyện trên giường. Kỹ thuật và mong muốn thỏa mãn là điều tôi thích về Kichizo."" Sau đó dương vật của Ishida Kichizo đã được chuyển đến bảo tàng bệnh lý của Đại học Y Tokyo. Chúng được đưa ra trưng bày công khai ngay sau khi Thế chiến II kết thúc, nhưng đã có một vụ trộm và biến mất vĩnh viễn.

8) Ra Tù Và Danh Tiếng

Sau khi ra tù, danh tiếng của Sada nổi hơn bao giờ hết khiến cô vô cùng ngạc nhiên. Mặc dù đã đổi tên và trở thành tình nhân của một "người đàn ông nghiêm túc" mà cô gọi trong hồi ký là "Y". Nhưng khi danh tính thực sự của Sada bị bạn bè và gia đình của "Y" phát hiện, cô đã cắt đứt mối quan hệ.

Văn hóa xã hội Nhật Bản đã thay đổi rất nhiều sau Thế chiến II. Khác xa với sự kiểm duyệt gắt gao của truyền thông trước đó, truyền thông Nhật Bản thế hệ mới sẵn sàng đón nhận những điều dung tục và nhếch nhác. Nguyên nhân vì chính phủ muốn chuyển hướng chú ý của công chúng khỏi chính trị và chính quyền chiếm đóng nên đã khuyến khích đạo luật 3S (Sport (thể thao) - Screen (giải trí) - Sex (tình dục)).

Và Abe Sada được xem là người chống lại chủ nghĩa toàn trị, một người đi đầu về sự thăng tiến của phụ nữ, thậm chí là một biểu tượng của tự do. Một tác phẩm trước chiến tranh có tên Chẩn đoán tâm lý của Abe Sada (1937) mô tả cô là một ví dụ về sự nguy hiểm của tình dục nữ không được kiểm soát và như một mối đe dọa đối với hệ thống gia trưởng. Trong thời kỳ hậu chiến, Sada được coi là một nhà phê bình của chủ nghĩa toàn trị, và là biểu tượng của tự do giải phóng khỏi các hệ tư tưởng chính trị áp bức. Sada còn trở thành một cảm hứng phổ biến trong văn học như nhà văn Sakunosuke Oda đã viết hai tác phẩm lấy cảm hứng từ Sada Abe và một bài báo năm 1949 tiết lộ rằng Sada Abe đã cố gắng xóa tên của mình trong một "núi" tác phẩm khiêu dâm.


Năm 1946, nhà văn Sakaguchi Ango đã phỏng vấn và coi cô như một người có thẩm quyền về cả tình dục và tự do. Sakaguchi gọi Sada là "người húng cứu rỗi dịu dàng, ấm áp cho các thế hệ tương lai". Năm 1947, The Confession of Abe Sada (Lời Thú Tội của Sada Abe) của Ichiro Kimura đã trở thành cuốn sách bán chạy nhất quốc gia, với hơn 100.000 bản được bán. Nhưng vì cuốn sách này dựa trên hồ sơ thẩm vấn của cảnh sát, nên Sada Abe đã tự viết một cuốn tự tuyện riêng để đáp trả, Memoirs of Abe Sada (Hồi ức của Sada Abe) được xuất bản năm 1948. Trái ngược với miêu tả của Kimura về cô như một người hư hỏng, cô nhấn mạnh tình yêu của cô dành cho Ishida. Ấn bản đầu tiên của tạp chí True Story (実 Jitsuwa), vào tháng 1 năm 1948, đã đăng những bức ảnh chưa từng được công bố trước đây về vụ việc với tiêu đề "Ero-guro of the Century! First Public Release (Dâm dục và Rùng rợn của thế kỷ! Những bức ảnh lần đầu công bố) với những bức ảnh hiện trường vụ án. Năm 1949, tạp chí Monthly Reader ca ngợi cô là "Nữ anh hùng thời đó", vì đã theo đuổi những ham muốn của chính mình trong thời kỳ "suy đồi đạo đức" và áp bức.

Sada đã tận dụng sự nổi tiếng của mình với những buổi phỏng vấn trên tạp chí nổi tiếng và xuất hiện trong vài năm bắt đầu 1947 trong một tác phẩm sân khấu tên "Shōwa Ichidai Onna" (Người phụ nữ của thời Shōwa) dưới sự chỉ đạo của nhà viết kịch Nagata Mikihiko. Năm 1952, cô bắt đầu làm việc tại Hoshikikusui, một quán rượu thuộc tầng lớp lao động ở Inari-chō ở trung tâm thành phố Tokyo, rồi sống một cuộc sống hạ lưu trong khu phố Shitaya của Tokyo trong 20 năm tiếp theo. Hiệp hội nhà hàng khu phố của cô đã trao cho cô một giải thưởng "nhân viên kiểu mẫu". 

Vài lần vào những năm 1960, nhà phê bình phim Donald Richie đã đến thăm Hoshikikusui. Trong bộ sưu tập hồ sơ của mình, Japanese Portrait (Chân dung Nhật Bản), ông mô tả cảnh Abe Sada bước vào quán với cực kì căng thẳng với nhóm người uống rượu. Cô sẽ từ từ đi xuống một cầu thang dài dẫn vào giữa đám đông, nhìn chằm chằm vào từng người một. Những người đàn ông trong quán rượu sẽ đáp lại bằng cách đưa tay vào vùng kín của họ và hét lên những câu như: "Cất dao đi!" và "Tôi sợ không thể đi tiểu nữa mất!" Sada sẽ vỗ mạnh vào lan can trong sự tức giận và nhìn chằm chằm vào đám đông vào một sự im lặng khó chịu, rồi tiếp tục bước đi đến từng bàn trò chuyện và rót đồ uống từ bàn này sang bàn khác. Richie bình luận, "... Cô ấy đã thực sự bóp cổ một người đàn ông đến chết và sau đó cắt đứt (không rõ là cắt cái gì) thành viên của anh ta. Bạn sẽ có một cái kết "có hậu" nếu như được Abe vỗ lưng."
Một bức ảnh cuối vào năm 1969, Abe Sada ngồi cạnh
nhà biên kịch vũ đạo nổi tiếng Tatsumi Hijikata

Năm 1969, Sada xuất hiện trong tập "Vụ án Abe Sada" của đạo diễn Teruo Ishii, bộ phim tài liệu lịch sử về tội ác kỳ quái của phụ nữ thời Minh Trị và Chiêu Hòa, và bức ảnh cuối cùng của Abe được chụp vào tháng 8 năm đó. Cô biến mất khỏi công chúng vào năm 1970. Khi bộ phim mới được trên Sada Abe lần nữa là In the Realm of the Senses (Lãnh địa của dục cảm) đang được lên kế hoạch vào giữa năm 1970, đạo diễn huyền thoại Nagisa Oshima đã tìm kiếm Sada Abe rất lâu và đã tìm thấy cô cạo trọc đầu trong một nữ tu viện ở Kansai. Bộ phim của Nagisa Oshima ra rạo năm 1976 và bị cấm chiếu ở nước nhà, thậm chí bị kiểm duyệt và che gắt gao khi tham dự Liên hoan phim New York cùng năm.

Kể từ đây, không ai rõ Abe Sada đã sống đến bao nhiêu tuổi và mất năm bao nhiêu.





Nhiều thập kỷ sau khi Sada Abe biến mất, danh tiếng của cô vẫn được lưu truyền qua năm thắng bằng các tác phẩm điện ảnh, tiểu thuyết, tài liệu nghiên cứu cả trong và ngoài nước. Thậm chí một band nhạc Úc còn lấy tên "Sada Abe" vào năm 2007.

Một số bộ phim dựa trên Abe Sada (click vào tựa để xem full):

A Woman Called Abe Sada (1975) (Người phụ nữ tên Abe Sada)



In the Realm of the Senses (1976) (Lãnh địa của dâm dục)
Vì bộ này nổi tiếng nhất và có khá nhiều cảnh nhạy cảm nên rất nhiều phiên bản poster được tung ra.

Sada (1998)
Sau thập niên 90 thì luật được siết chặt với những bộ phim hở hang nên có thể thấy poster không xôi thịt như mấy bộ trên. 

Heiseiban: Abe Sada: Anta ga Hoshii (1999) (Abe Sada ở thời Bình Thành: Tôi muốn em)
Nghe cái tên là biết bộ này mang tính giả tưởng nhiều hơn, mình không tìm được bất cứ hình ảnh hay clip nào về bộ này trừ những diễn viên vào vai :<

Pure (2009) (Trong trắng)
Một chuyển thể của Mỹ do nữ diễn viên người lớn lai Nhật Asa Akira đóng, mình không muốn nói thêm đâu.

Abe Sada: Saigo no Nanokakan (2011) (Abe Sada: 7 ngày cuối)
Bộ này cũng do một diễn viên người lớn của Nhật đóng là Yuma Asami, hi vọng không làm phim thêm 1 lần nào nữa.

Tự truyện "Abe Sada shuki – Ai no hansei" (1948) (Tự truyện của Abe Sada - Dành nửa cuộc đời để yêu)

Nhận xét

Đăng nhận xét