SUGIZO (LUNA SEA): “TÔI TỪNG MẤT TẤT CẢ MỌI THỨ, VÀ TÔI NGHĨ MỘT NỬA BẢN THÂN ĐÃ LÀ XÁC CHẾT”

Sugizo
    

    Visual Kei làm tôi phát ốm

 

    Trước khi nhận ra, anh đã để tâm đến người khác. Tuy nhiên, anh ấy nói rằng "Tôi đã hoàn toàn khác biệt" cho đến một ngày định mệnh. 

 

    “Tôi trước kia sống theo lối sống rất kinh khủng. Tôi rất dễ mất bình tĩnh và dính vào ẩu đả, hoặc say mèm và ngất đi bên lề đường. Tôi ghét con người và từ chối giao tiếp với họ. Nếu tôi tiếp tục sống như vậy, tôi nghĩ hoặc là bây giờ đang ngồi sau song sắt hoặc rời khỏi thế gian từ lâu ở độ tuổi 30 vì sốc thuốc hay đại loại thế.”

 

    Ánh sáng thay đổi cuộc đời anh là con gái chào đời năm anh 26 tuổi.

 

    Tôi yêu con gái mình tới nỗi không thể kìm lại. Khi con bé lớn lên, tôi bắt đầu yêu những đứa trẻ cùng thế hệ với nó và rộng hơn, mọi trẻ em trên toàn thế giới. Đó là lúc tôi bắt đầu nhận thức được hoàn cảnh của trẻ tị nạn. Với tôi, một người luôn cảm thấy cô độc từ khi còn nhỏ, người đầu tiên khiến tôi muốn mở lòng và được chạm vào là con tôi. Bởi vì cho tới lúc đó, cho dù là ai đi chăng nữa, không ai làm tôi cảm thấy ‘yên bình’. ”

 

Sugizo và con gái Luna Artemis Sugihara

    

    SUGIZO sinh ra trong gia đình có cha mẹ đều là thành viên của Dàn nhạc Giao hưởng Tokyo Metropolitan và đã tham gia các lớp violin năng khiếu từ khi anh lên 3.

 

    “Mẹ và bà thường xuyên cãi vã, thậm chí có những lúc họ còn đánh nhau. Với tôi, cha là một giáo viên quái vật, vì vậy tôi luôn sợ hãi cha. Tôi luyện tập 2-3 giờ mỗi ngày và nếu tôi mắc cùng một lỗi ba lần, tôi sẽ bị đánh. Tôi chơi vĩ cầm trong nước mắt. Thời thơ ấu của tôi như vậy đó, ngoài ra, sở thích của tôi là khảo cổ học và thiên văn học; chúng khác biệt, vì vậy tôi không có nhiều điểm chung với các bạn cùng lớp ở trường. Nếu bị bong gân ngón tay, tôi không phải học violin, vì vậy có những lúc tôi tự làm bản thân bị thương trong giờ học thể dục.”

 

Sugizo hồi nhỏ

     

    Khi bước vào tuổi dậy thì, cha mẹ ly hôn và bố anh rời nhà đi. 

 

    “Tôi không có bất kỳ ký ức nào về việc được cha mẹ yêu thương. Họ chưa từng nói bất cứ điều gì như ‘Bố mẹ yêu con’ hoặc ‘Con quan trọng với bố mẹ’. Với vĩ cầm cũng vậy; ngay cả khi tôi luyện tập hàng giờ mỗi ngày, ông cũng chưa bao giờ khen ngợi tôi dù chỉ một lần. Nhạc cổ điển nó như vậy đó, và có lẽ không thể tránh khỏi rằng hồi đó là thời Showa, nhưng bố mẹ tôi sẽ không bao giờ làm vậy. Họ là ví dụ hoàn hảo về việc giáo viên không nên như thế nào. Nếu tôi nhận ra niềm vui của âm nhạc sớm hơn và không bỏ cuộc giữa chừng, tôi nghĩ mình sẽ có thể chơi vĩ cầm tốt hơn bây giờ ”.

 

    Rock là thứ dạy Sugizo niềm vui trong âm nhạc. Sau khi được YMO và RC Succession thúc đẩy mạnh mẽ ở tuổi thiếu niên, anh bắt đầu say mê các thể loại nhạc như hard punk, new wave và jazz. Vào năm 1992, Sugizo ra mắt với LUNA SEA cùng với các thành viên ban nhạc mà anh đã gặp ở tuổi thiếu niên.

 

LUNA SEA
     
    “Thành thật mà nói, tôi không thể nghe bất kỳ bản nhạc nào của chúng tôi từ album đầu tay cho đến album thứ 3. Chúng tôi từng nghĩ "Đừng nghe những gì người lớn nói" và rất ngang ngạnh và bây giờ, tôi thực sự hối tiếc vì không có nhà sản xuất âm thanh. Một người sẽ thích nghe các nguồn âm thanh tuyệt vời, vượt thời gian từ quá khứ. Nhưng tôi rất tiếc phải nói rằng chất lượng âm thanh của LUNA SEA đời đầu chưa đến mức đó."
 

    Vẻ ngoài của họ được tạo nên từ thời trang lập dị, để tóc dài dựng đứng và trang điểm khiến họ được mô tả như một ‘ban nhạc Visual Kei’ hoặc ‘ban nhạc Makeup-Kei’ trong những ngày đầu.

 

    “Theo tôi, Visual Kei là thuật ngữ chỉ sự kì thị. Kể cả ở hiện tại, nó làm tôi phát ốm mỗi khi chúng tôi bị mỉa mai bằng từ đó. Tôi thấy bình thường khi bắt đầu mặc trang phục biểu diễn trên sân khấu và trang điểm bởi vì chúng tôi bị ảnh hưởng bởi những nghệ sĩ như David Bowie và JAPAN. Nhưng mặc dù David Bowie cũng trang điểm đấy, ông ấy không bị mô tả là Visual Kei. Chất lượng âm nhạc của chúng tôi không chạm được tầm nhìn chúng tôi thấy. 

    Khi còn trẻ, tôi là một kẻ cố chấp; và trong các cuộc phỏng vấn, tôi sẽ nói mấy lời kiểu ‘Tụi này bị bôi nhọ’; nhưng giờ, tôi chỉ cảm thấy xấu hổ. Mặc dù tôi khá tự hào về những sản phẩm từ cuối thập niên 90 đến gần nhất và cả âm thanh khi diễn. Tôi hà khắc với chính tác phẩm của mình và không bao giờ thấy thỏa mãn. Tôi sẽ tiếp tục nghĩ “Tác phẩm tới chắc chắn sẽ là bản nhạc hoàn hảo.”

 

    Mất bạn bè, tiền bạc và thậm chí cả mái nhà trên đầu 

 

    Người tạo cơ hội cho LUNA SEA, từng chơi trong phòng nhạc nhỏ, bước ra thế giới khi họ mới thành lập là HIDE của X JAPAN (được biết đến vào thời điểm đó là X), người đã đột ngột qua đời vào năm 1998 tại tuổi 33. HIDE là ân nhân của cả LUNA SEA và SUGIZO. Năm 2009, SUGIZO chính thức trở thành thành viên của X JAPAN. 

 

hide (phải) và Sugizo (trái)

     

    “HIDE là một người rất dịu dàng, mặt khác, anh ấy rất dễ cảm thấy cô đơn. Anh ấy không chịu được việc ở một mình và dường như luôn muốn ở bên ai đó. Những ngày đầu của X JAPAN, dù ban nhạc muốn cả thế giới thấy như thế nào, khách quan mà nói, YOSHIKI là cánh tay phải của anh.

    YOSHIKI là Peter Pan thời hiện đại của ngành công nghiệp nhạc rock. Có nhiều điều về anh ấy thật khó hiểu, nhưng tôi không biết bất kỳ ai ở tuổi 50 ngây thơ như anh. Anh ấy là một người đáng yêu. YOSHIKI là người lặn lội trong nghệ thuật, trong khi hide yêu thích thế giới của một chiếc hộp đồ chơi bị dốc ngược. Tài năng nhạc pop bẩm sinh của hide nảy nở qua hoạt động solo. Nếu hide còn sống, tôi tin anh ấy vẫn sẽ cố gắng làm những điều thú vị nhất ngay cả bây giờ."

 

    Sugizo hồi tưởng những năm tuổi 20 “là thời kì nội chiến”.

 

    “Ở thời kì đỉnh cao, tôi là tổ hợp của sự cạnh tranh và tinh thần chiến đấu. Tôi ám ảnh mạnh mẽ với mưu cầu đứng trên đỉnh cao nền công nghiệp âm nhạc. Sự biểu hiện nghệ thuật của tôi, tất cả chỉ là công cụ để chiến thắng. Bởi vậy, có một thời kì mà tôi thậm chí nhìn chính thành viên cùng band như kẻ thù. Nếu chúng tôi đứng đầu bảng xếp hạng, nếu chúng tôi chơi ở Budokan hay Tokyo Dome, chúng tôi sẽ nhận được sự quan tâm từ những người xung quanh. Người lớn, những kẻ dưng nước lã sẽ quỳ lạy dưới chân nhạc sĩ tuổi 20 chúng tôi. Cảm giác ‘Tôi sẽ làm bất cứ điều gì để đạt được mục đích’ rất mạnh mẽ bởi khi còn nhỏ, tôi được nuôi dưỡng trong môi trường luôn bị làm bẽ mặt. Theo cách nào đó, nó rất là punk, phải không?”

 

    Hậu quả, Sugizo kiệt sức. Năm 2000, LUNA SEA dừng mọi hoạt động dưới hình thức “màn sau cuối”. Năm 2003, nhân viên của ông phát hiện ra một khoản nợ lớn và Sugizo, vô tình là người bảo lãnh, đột nhiên bị gánh một đống nợ. 

 

Poster "The Final Act", concert cuối cùng của LUNA SEA trước khi tan rã năm 2000

      

    “Tôi mất mái nhà của mình, tiền bạc, bạn bè. Những kẻ đến với chúng tôi bởi vì chúng tôi là ngôi sao dần rời xa, và tôi nếm trải thế giới này khắc nghiệt và nhỏ mọn đến nhường nào, theo cách tệ hại nhất. Mặc dù vậy, tôi tiếp tục chơi nhạc mà không từ bỏ và dần dần từng chút một, tình thế dần đỡ hơn.” 

 

    Năm 2010, LUNA SEA công bố "REBOOT". Cùng với RYUICHI, INORAN, J, Shinya, LUNA SEA đã tiếp tục hoạt động với tất cả các thành viên ban nhạc ban đầu. Năm nay, họ kỷ niệm 30 năm ra mắt và cũng sẽ phát hành một album mới. 

 

Concert REBOOT

     

    “Điều này cũng áp dụng cho gia đình, khi bạn tạo khoảng cách với một số người nhất định, bạn sẽ thấy rằng họ không thể thay thế ngay cả khi bạn có mối thù với họ tại thời điểm nào đó. Tôi mất 7 năm để nhận ra LUNA SEA là gì đối với tôi. Nếu chúng tôi biểu diễn trực tiếp các bài hát của 20 năm trước, chúng cũng sẽ trở thành âm nhạc của ngày hôm nay. Tôi muốn mọi người cảm nhận được thứ âm nhạc mới nhất mà phiên bản hiện tại này của chúng tôi đưa ra và tôi muốn họ thấy chúng tôi trình diễn với tư cách chúng tôi ở hiện tại.”

 

    Tôi thấy ổn với việc chết bất cứ lúc nào 

 

    Giờ đây, LUNA SEA và X JAPAN là “nơi mà tôi có thể mãi mãi là một cậu bé” đối với SUGIZO. 

 

    “LUNA SEA là những người bạn thân thiết mà tôi đã gặp gỡ từ khi còn là thiếu niên và là nơi mà tôi có thể bày tỏ sự yêu mến của mình đối với một ban nhạc rock tuyệt vời nhất. Đó là kho báu của tôi. Cả 5 người chúng tôi đều đã trải qua những ngọt ngào, chua chát và giờ đã trưởng thành, nhưng khi cùng nhau chơi nhạc, ngay lập tức, không khí tuổi đôi mươi ấy như được hồi sinh. Nhưng bởi vì chúng tôi có sức mạnh tích lũy tổng hợp của 30 năm âm nhạc, chúng tôi thuộc về một đẳng cấp khác với ban nhạc của những 'nhạc sĩ tài ba' mà chúng tôi từng là. Chúng tôi là 'những người trẻ' sở hữu 30 năm kinh nghiệm.

 

Concert RELOAD tại Saitama Super Arena

    Trong khi là người lớn tuổi nhất ở LUNA SEA, tôi là người trẻ nhất ở X JAPAN. Cảm giác thật dễ chịu khi là em trai giữa những người anh đáng tin cậy. Điểm tuyệt nhất của ban nhạc là cách mọi người kết hợp với nhau một cách hoàn hảo để tạo thành một nhóm dù đặc trưng và tính cách của mọi người đều khác nhau. Với cả hai band, âm thanh họ tạo ra không thể được tái tạo bởi bất kỳ ai khác ngoài những thành viên hiện có này. Họ là gia đình và đồng nghiệp quý giá không thể thay thế.”

 

Heath, Pata và Sugizo

    Sugizo qua lại giữa hai ban nhạc, hoạt động solo và nỗ lực với các công việc thiện nguyện. Nếu có chút thời gian rảnh rỗi, anh sẽ đăng bài trên SNS. Trên kênh video YouTube của mình, SugizoTube, anh sẽ đăng tải nhận xét về đồ ăn “bởi tôi muốn giới thiệu những gì tôi nghĩ là ngon”. SUGIZO, người đang sống trong hiện tại hết mình như thể làm việc cả ngày lẫn đêm, nói với vẻ mặt thẳng thắn, "Tôi thấy ổn nếu chết bất cứ lúc nào."

 

Review đồ ăn trên kênh Youtube SugizoTube

    “Tôi từng mất tất cả mọi thứ, và tôi nghĩ một nửa bản thân đã là xác chết. Tôi cảm thấy rằng cuộc sống mà tôi đang sống hiện tại là phần thưởng kéo dài thêm cho những năm còn lại của cuộc đời. Tôi ổn với việc chết bất cứ lúc nào, tôi nói điều này không mang hàm ý tiêu cực nào cả. Lý do duy nhất khiến tôi tiếp tục sống là tôi có những người như thành viên ban nhạc và gia đình, những người sẽ phiền muộn hoặc đau buồn nếu tôi ra đi . Tôi tin rằng trong khi có những người cảm thấy rằng làm việc trong công ty là gian khổ, thì cũng có những người cảm thấy rằng sống thật khó khăn. Nhưng cũng có nhiều trẻ ốm yếu muốn sống nhưng không thể. Thật không may là rất nhiều sinh mạng đã mất đi, tại chiến trường hoặc vùng thiên tai. Nhiều người nói điều này rồi, chúng ta nên sống hết mình với lòng biết ơn sâu sắc nhất vì được sống lúc này. Khi người mà bạn trân trọng rời bỏ thế gian trước bạn, bạn chắc chắn sẽ bị giày vò trong đau khổ, nhưng tôi tin rằng họ nhất định sẽ chờ khi thời điểm đến. Tôi chắc chắn rằng sẽ không mang lại cho họ bất kỳ niềm vui nào nếu bạn hoàn toàn suy sụp hoặc tự kết liễu cuộc đời mình.

    Tôi có mong muốn. Tôi muốn có con lần nữa và đang nghiên cứu về việc nhận con nuôi, vì vậy tôi nghĩ một ngày nào đó sẽ nhận nuôi những đứa trẻ tị nạn Nhật Bản hoặc nước ngoài. Tôi cũng muốn tạo ra âm nhạc hay hơn nữa và tôi muốn đứng trên sân khấu cho đến khi cận kề cái chết. Có lẽ tôi sẽ hoàn thành được điều gì đó trước phút lâm chung của cuộc đời mình. (Tại thời điểm đó) tôi sẽ nghĩ ‘Đã tới rồi sao? Thật là tiếc!’. Hoặc có thể là ‘Nhưng, tôi nghĩ sẽ ổn thôi’. Tôi đang mong chờ khoảnh khắc đó.” 

 

(Lược dịch từ bài phỏng vấn「一度全てを失って、半分はもう死んだ身」
Link bài gốc: https://news.yahoo.co.jp/feature/1514/
Link bản dịch tiếng Anh: https://yoshiyuuki.tumblr.com/post/189646592417/ive-lost-everything-once-and-i-think-that-half) 

 

Nhận xét